₫Vay the chấp F88
Vay the chấp F88-Hoài niệm đẹp về một tuổi thơ được may mắn tận hưởng không khí trong lành, ấm áp cùng những hàng dừa xanh bát ngát dọc những bờ sông, cù lao và mảnh vườn nặng trĩu cây ăn trái. Những ký ức tuổi thơ hồn nhiên được cha mẹ, anh chị dẫn về nghỉ ba tháng hè, vui sướng tung tăng vui đùa cùng sông nước và thưởng thức đủ loại trái cây ngon ngọt. Buổi tối còn có cái thú tiêu khiển lạ và độc đáo là cố thức để theo chân mấy người anh bà con hiền lành, siêng năng, cần cù đi soi cá, ếch, cua đồng, lươn... để có thức ăn cho sáng ngày hôm sau và nếu "tay nghề cao" dạn dày kinh nghiệm soi được nhiều "chiến lợi phẩm" đem ra chợ bán kiếm thêm tiền dành dụm trang trải cho cuộc sống miền quê còn nhiều thiếu thốn về vật chất nhưng tấm lòng chân chất thì tràn đầy chan chứa tình làng, nghĩa xóm, giúp đỡ cho những người cơ nhỡ, khó khăn có đủ miếng ăn của đời thường. Dụng cụ đi soi gồm cái bình bằng đồng nhỏ cỡ trọn nắm tay người lớn, bên trong đựng khí đá bỏ thêm chút nước mồi lửa khè ra cái choá, mâm (cũng bằng đồng như choá xe hơi để ánh sáng lan toả và quét xa dễ thấy vào ban đêm) trên đầu "thợ soi" đeo cái vòng có gắn bóng đèn nối với cái bình ắc qui đeo bên hông, bên hông còn lại đeo cái giỏ tre lớn để đựng cá, lươn... bắt được nhờ ngọn trúc dài cỡ hai thước có gắn cái chĩa ba trên ngọn trúc. Phải là thợ giỏi, kinh nghiệm mới biết soi đèn xuống mương rạch, đồng ruộng và canh chặn đầu hướng con cá, con lươn để phóng mũi chĩa ba đúng hướng chạy của nó theo phản xạ khi thợ phóng "mũi giáo" vô thân mình nó. Nếu không thì chỉ cắm ngọn trúc dưới bùn lầy nước trong đục lờ mờ của đêm tối thanh vắng cùng âm thanh của cóc, ếch, nhái, ểnh ương, kêu inh ỏi.
Vay the chấp F88-Hoài niệm đẹp về một tuổi thơ được may mắn tận hưởng không khí trong lành, ấm áp cùng những hàng dừa xanh bát ngát dọc những bờ sông, cù lao và mảnh vườn nặng trĩu cây ăn trái. Những ký ức tuổi thơ hồn nhiên được cha mẹ, anh chị dẫn về nghỉ ba tháng hè, vui sướng tung tăng vui đùa cùng sông nước và thưởng thức đủ loại trái cây ngon ngọt. Buổi tối còn có cái thú tiêu khiển lạ và độc đáo là cố thức để theo chân mấy người anh bà con hiền lành, siêng năng, cần cù đi soi cá, ếch, cua đồng, lươn... để có thức ăn cho sáng ngày hôm sau và nếu "tay nghề cao" dạn dày kinh nghiệm soi được nhiều "chiến lợi phẩm" đem ra chợ bán kiếm thêm tiền dành dụm trang trải cho cuộc sống miền quê còn nhiều thiếu thốn về vật chất nhưng tấm lòng chân chất thì tràn đầy chan chứa tình làng, nghĩa xóm, giúp đỡ cho những người cơ nhỡ, khó khăn có đủ miếng ăn của đời thường. Dụng cụ đi soi gồm cái bình bằng đồng nhỏ cỡ trọn nắm tay người lớn, bên trong đựng khí đá bỏ thêm chút nước mồi lửa khè ra cái choá, mâm (cũng bằng đồng như choá xe hơi để ánh sáng lan toả và quét xa dễ thấy vào ban đêm) trên đầu "thợ soi" đeo cái vòng có gắn bóng đèn nối với cái bình ắc qui đeo bên hông, bên hông còn lại đeo cái giỏ tre lớn để đựng cá, lươn... bắt được nhờ ngọn trúc dài cỡ hai thước có gắn cái chĩa ba trên ngọn trúc. Phải là thợ giỏi, kinh nghiệm mới biết soi đèn xuống mương rạch, đồng ruộng và canh chặn đầu hướng con cá, con lươn để phóng mũi chĩa ba đúng hướng chạy của nó theo phản xạ khi thợ phóng "mũi giáo" vô thân mình nó. Nếu không thì chỉ cắm ngọn trúc dưới bùn lầy nước trong đục lờ mờ của đêm tối thanh vắng cùng âm thanh của cóc, ếch, nhái, ểnh ương, kêu inh ỏi.